PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

GIAN BẾP CỦA MẸ.

      
TRỨNG CUỘN CƠM VÀ RONG BIỂN
        Thỉnh thoảng, khi trở về ngôi nhà của tuổi thơ, việc đầu tiên mẹ làm là bước xuống gian bếp cũ, tần ngần đứng nhìn. Gian bếp cũ kỹ, "quê mùa", bám đầy bụi thời gian nhưng chỉ cần nhìn vào đó là cả một đoạn phim về tuổi thơ của mẹ sẽ chạy đều trong tâm trí: là hình ảnh lúc nhỏ xíu mẹ hay theo Bà cố nấu cơm bằng lá nhãn, là lúc ngồi chồm hổm quây quanh bà ngoại nhìn cách đổ bánh thuẫn, bánh bông lan vàng ươm, mẹ nhìn say sưa và mắt cứ tròn xoe theo từng cánh bánh nở xòe bung, là hình ảnh trong một buổi chiều gió mùa đông bắc tràn về cả nhà quây quần bên mâm cơm trong gian bếp đầy ấm cúng.
 
        Có người bảo rằng có hai nơi trong ngôi nhà thể hiện được "quyền lực" của phụ nữ- Đó là gian bếp và phòng ngủ- Với riêng mẹ thì điều đó đúng, mẹ yêu cả hai nơi thể hiện đúng tính cách của mình. Chỉ đơn giản mẹ không thích trưng bày phòng khách để chỉ chứng tỏ rằng ngôi nhà ấy đẹp, sang trọng. Chỉ cần nhìn vào phòng ngủ sẽ thấy hơi ấm, chỉ cần nhìn vào gian bếp luôn nổi lửa, chỉ cần nhìn các thành viên trong gia đình quây quần trên bàn ăn trong gian bếp giản đơn "bình loạn" món ăn của mẹ nấu, là ngôi nhà ấy đã tràn ngập hạnh phúc rồi.
 
 
       Có lúc mẹ đã ước mơ rằng mẹ sẽ xây dựng lại một gian bếp thật hiện đại thì mẹ mới nấu ngon, mẹ mới trưng bày theo ý mình. Nhưng mãi về sau này mẹ đã nhận ra suy nghĩ mình không đúng. Không phải chỉ có gian bếp đẹp mới nấu ăn ngon. Nên mẹ chỉ cần sắp xếp gian bếp gọn gàng, ngăn nắp, thuận tiện khi nấu là ổn. Đều quan trọng là học cách điều chỉnh ngọn lửa, gia giảm các nguyên liệu, gia vị. Uh, thì đó mới là cách mẹ nêm nếm yêu thương cho từng bữa ăn!
   
hình ảnh minh họa
        Mẹ thừa nhận mình là người nấu ăn không ngon nhưng mẹ chỉ làm được mỗi một việc là luôn để tâm vào bất cứ việc gì làm và món ăn cũng vậy. Mẹ không cần cứng nhắc theo một công thức nào, thích một buổi sáng cuối tuần bày ra đầy gian bếp nghiên cứu cái này cái kia, đổ màu, tạo hình theo trái tim mình mách bảo. Dù lắm lúc thất bại, dù lắm lúc thành phẩm phải giấu bà ngoại "thủ tiêu" vào sọt rác nhưng mẹ thích và hài lòng. Và mỗi lần như vậy là một kinh nghiệm quý báu để tạo thành một món mới.
 
        Lắm lúc trên đường đời gặp sóng gió xô ngã, mẹ cũng buồn, cũng bật khóc nhưng chắc chắn mẹ sẽ quay về nhà, bước vào gian bếp, vứt bỏ bụi đường, vứt bỏ chức vụ, vứt bỏ mọi buồn phiền; thích đeo vào một chiếc tạp dề; quấn cao tóc và bắt đầu "sáng tạo". Mẹ thích loay hoay nhào nặn, tạo hình để làm những món cơm bento cho con trai, hồi hộp chờ cái ngoắc tay nhận xét của con. Chỉ cần vậy, mẹ đã thấy gian bếp của mẹ tràn ngập tiếng cười.
hình ảnh minh họa
 
       Mẹ yêu gian bếp của mẹ bởi nó ghi dấu ấn của hai "trường phái" nấu ăn khác nhau- Bà ngoại và mẹ- Mà có lúc con đã phải làm trọng tài vì không biết chọn ai đoạt giải nhất nên đành chọn yêu cả hai người "cho lành"! Có thể là khác nhau về cách thức nhưng chính ngoại là người đã truyền cảm hứng nấu ăn cho mẹ, truyền cho mẹ cách giữ nếp nhà để luôn ấm cúng.
 
      Mẹ - cho dù giữ chức vụ gì, quyền lực cao đến đâu- vẫn thích nhất thể hiện "quyền lực mềm" nơi gian bếp. Thích một ngày nắng thật to phơi cải thảo làm kim chi, thích đeo chiếc tạp dề, búi cao tóc, loay hoay nêm nếm. Và nếu sau này khi con trai trưởng thành, khi vươn nắng gió bụi đường, khi dòng đời xô ngã, khi mệt mỏi...hãy trở về gian bếp của mẹ, hãy ngồi xuống, cùng ăn một cơm gia đình và còn được "khuyến mãi" thêm một ly cà phê, con trai nhé!!!
 
Hình ảnh minh họa.
 
 
     
 
     

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news