PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

GÀ MẸ VÀ GÀ CON



          Gà mẹ yêu thích khung cảnh yên bình dắt đàn con tung tăng trong nắng sớm, lang thang trong vườn hoa, nhởn nhơ nhìn đàn con lông vàng ươm tíu tít. Gà mẹ dịu dàng ngắm nhìn đàn con trong khoảnh sân an toàn của mình. Cũng như mẹ, sau bao nhiêu ngày "vật lộn" ngoài đời vẫn thích những ngày cuối tuần sẽ ngủ dậy muộn hơn bình thường, không phải vội vội vàng vàng đi từ sáng sớm, một ngày cuối tuần bận rộn dọn dẹp tới lui, cũng sẽ "nổi khùng lên" nhưng là giây phút có Gấu bên cạnh, là lúc cả hai mẹ con nằm đọc truyện Trạng Quỳnh và xem phim "101 chú chó đốm", hay là buổi sáng tinh sương khi mọi người còn chưa  ngủ dậy hai mẹ con đã ríu rít đi bộ trước nhà nói chuyện rân trời, là lúc hai đứa chơi đá banh mà đá bay luôn cái bàn thờ thiên trước nhà ông ngoại...Sau những tháng ngày tất bật, trong một khoảng lặng "gà mẹ" ngẫm nghĩ có tiền bạc nào mua được những giây phút ấy, có vật chất nào có thể đánh đổi những hạnh phúc tưởng rất đỗi giản đơn.
 
         Gà mẹ lúc nào cũng muốn dắt đàn con đến mảnh đất mềm và xốp, có cỏ xanh trải thảm, là vườn rau đầy bông hoa cải vàng rực. Không phải là mảnh đất khô cằn hay lầy lội để đàn con bới tìm khó khăn. Gà mẹ cũng thích những buổi trưa hè yên ả, ôm đàn con nằm dưới bóng mát trong vườn nhà. Cũng như mẹ, lúc nào cũng muốn mọi điều tốt đẹp sẽ đến với con, luôn luôn muốn được bên con thật bình yên và vui vẻ. Nhưng cuộc sống không phải là thảm hoa hồng mềm mại trải dài dưới chân nên "gà mẹ" cứ phải giẫm đạp lên  cành gai hoa hồng, tất tả bới tìm từ sáng sớm đến tối mịt mới trở về. Nhìn con ôm chặt "gà mẹ" kêu nhớ sao "gà mẹ" không xót xa. Khuya sáng sớm dụi mắt tìm hơi ấm "gà mẹ", thức dậy tự ngồi vào bàn ăn cơm để kịp đến trường. Vào lớp học sớm, "gà mẹ" tự hỏi không biết "gà con" có ăn ngon không? Không biết có vào trễ học hay có bị ai bắt nạt ở lớp không? Tự dưng nghe nhớ "gà con" da diết trong lòng!!!


        Gà mẹ cũng muốn mình dịu dàng, nhẹ nhàng dang đôi cánh ôm đàn con, bình yên đi trong sân nhà. Nhưng dù chỉ là khoảnh sân thôi cũng chưa hẳn là an toàn tuyệt đối. Lúc nào gà mẹ cũng sợ bọn quạ cắp mất con của mình bay đi, nên gà mẹ cũng phải canh chừng cảnh giác. Gà mẹ yêu đàn con nhưng không phải mãi mãi nâng niu và ấp ủ, mà muốn dạy cho  con mình những kỹ năng tự vệ để trưởng thành. Khi còn nhỏ, "Gà mẹ" hay dặn con rằng hay nhường bạn một bước trong chơi đùa, nhưng khi con đã vào lớp một dần dà hình thành tính cách nhường nhịn quá đáng trong "gà con". Khi nhìn cánh tay "gà con" bị bầm tím, đầy dấu tích, hay là cảnh tượng con nhường bạn đứng nép vào tường sợ sệt, "gà mẹ" đã nhận ra cái sai trong cách hướng dẫn con chưa tới, nhường nhịn nhưng không phải là nhu nhược mà cũng phải biết tự vệ để bảo vệ mình. Vậy là "gà mẹ" điều chỉnh cách dạy con, từ đó gà con đã tự tin hẳn lên và về nhà khoe với gà mẹ :"Mẹ ơi, Bạn X không còn bắt nạt con nữa mẹ, con cảm ơn mẹ!". Và chính bản thân gà mẹ cũng phải tự điều chỉnh bài học này trong cuộc sống. Đôi khi im lặng và nhường nhịn không đúng nơi, đúng chỗ cũng chưa phải là một cách hay.

        Đã sinh ra trên cõi đời này, ai cũng muốn được hạnh phúc, trọn vẹn, muốn con đường suôn sẻ chẳng ai tự dưng lao vào nơi đường lầy lội và khó khăn. "Gà mẹ" cũng chẳng bao giờ mong muốn phấn đấu để trở thành một hình tượng anh hùng mạnh mẽ nào. Chỉ là "gà mẹ" vẫn có tố chất của một bà mẹ, vẫn luôn luôn bảo vệ con mình, sẵn sàng trút hết sức mạnh lên đôi cánh để dang rộng bảo vệ "gà con". Chỉ là gà mẹ sống và làm việc luôn có suy nghĩ vì "gà con". Nên đôi khi giữa tất bật của đời thường, gà mẹ cũng muốn bươn chải và bới tìm để gà con được "no đủ", nhưng gà mẹ cũng kịp suy nghĩ rằng nếu dành thời gian bên gà con, yêu gà con nhiều hơn, đồng hành cùng gà con nhiều hơn, bắt buộc gà mẹ phải học cách "buông bỏ" và "đánh đổi".

         Một ngày mệt mỏi biết bao nhiêu là chuyện, có những lúc "gà mẹ" tắt điện thoại, buông người trên giường chỉ nằm cạnh "gà con" để nói chuyện, để chia sẻ cảm tưởng sau khi xem một bộ phim hoạt hình mà thấy "gà con" quẹt nước mắt vì "Em bé đó bị mẹ bỏ rơi tội nghiệp quá mẹ!", là những khoảnh khắc nằm trên đùi của "gà con" để xem xếp Lego Chima, là những lúc đi làm về gà con vòng tay ôm eo gà mẹ kêu nhớ suốt cả ngày.

        Rồi cũng sẽ đến lúc gà con trưởng thành, trở thành một "chú gà trống choai" có thể tự lập tự kiếm ăn trong vườn nhà mà chẳng cần có gà mẹ bên cạnh. Nhưng trong mắt gà mẹ, vẫn là một chú gà con lông vàng ươm mát dịu ngày nào, vẫn tíu tít đi bên gà mẹ lang thang trong vườn hoa.

       


       
      

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news