PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

CHẲNG CÒN VÉ HÀNG ƯU TIÊN

        

          Tớ và cậu- Nói theo kiểu văn chương một chút từng là "hương sắc", từng đi chung trên một chặng đường đời. Và nói theo kiểu pháp lý thì cũng từng có quyền và nghĩa vụ liên quan. Chỉ có chúng ta- người trong cuộc- mới hiểu được tình tiết và nguyên nhân của cả một câu chuyện. Đôi khi, cậu không dám nhìn nhận sự thật nhưng tớ dù có "tổn thương" đến cỡ nào cũng cứ mạnh dạn đối diện vết thương, nhìn thấy rõ mới biết cách tự mình chữa lành.

          Cậu từng bảo với tớ rằng:"Có tiền mua tiên cũng được". Tớ- về phần "sắc" tự nhận mình "vừa đủ điểm đậu", chẳng "sắc nước hương trời", cũng chẳng phải "chim sa cá lặn" như tiên nên cậu chẳng bao giờ "mua được". Tớ là một bông hoa ngát "hương" nên hằng ngày tự trau dồi kiến thức, cần mẫn làm từ những việc nhỏ nhất cho con trai tớ, sống hữu ích với cuộc sống này, nên cậu cũng chẳng "đủ tiền" để "mua" nổi "phần hương" thoang thoảng nhưng bền lâu của tớ.

          Với cậu, cho dù luôn trả lời rằng:"chỉ là cà rỡn cho vui", tớ luôn là người có ý nghĩa nhất, là người cho cậu định hướng và thiết tha với cuộc sống này thì....điều đó giờ chẳng còn ý nghĩa. Với tớ, hành động quan trọng hơn lời nói.Với tớ, gia đình chẳng phải là cái "sọt rác" để "giỡn cho vui" hay thử nghiệm, mà là tất cả cuộc đời tớ, đó là nơi tớ trân trọng xếp hàng đầu sau sự nghiệp nên tớ sẵn sàng hy sinh và tự nguyện "lùi một bước" cho cậu vượt lên phía trước. Tớ lặng lẽ làm tròn vai của "một nội tướng". Kể cả khi tớ lặng lẽ bước đi, cậu cũng nghĩ rằng: tớ đang giỡn chơi như cậu từng "hù dọa" tớ.

           Người yêu cậu từng nhắn gửi với tớ rằng: Chỉ có người phụ nữ khùng như tớ mới ra đi hai bàn tay trắng, và cô ấy từng xem mặt tớ để biết "người trước" của cậu khùng đến cỡ nào. Còn Mami của tớ thì lại bảo:"Bị Mụ bà nắn nhầm hay sao đó. Bỏ tiền triệu mà giờ lại cần mẫn đi làm để kiếm tiền lẻ". Tớ lặng im và mỉm cười! Tớ cho cậu "tự xoa dịu" chút lòng tự trọng của mình. Nhưng cậu- có dám nhìn thẳng vào đôi mắt của tớ không???
    
         Cậu thắc mắc về người đàn ông của tớ sao? Cậu yên tâm, cuộc đời này lạ lắm, mỗi người đều có một nửa của mình, đều có duyên và có nợ cả. Nên tớ chẳng có gì là vội vàng, hay tùy tiện tìm một người để chứng tỏ rằng mình còn độ "hot".Tớ vẫn tin là tớ sẽ có người đàn ông cho cuộc đời mình. Người đủ bản lĩnh và mạnh mẽ kiên nhẫn để hiểu, yêu cả những vết sẹo tổn thương trong lòng tớ, thèm một ly cà phê sáng tớ pha và sẵn sàng "thí nghiệm" để thử "level nấu nướng" của tớ. Thích ngắm cái mũi tẹt và "gương mặt mèo lưu manh" của tớ mỗi buổi sớm thức giấc.

           Nếu trên đời này hận thù làm tớ đẹp hơn một chút thì chắc chắn tớ sẽ hận cậu sâu đậm nhưng tiếc rằng "phần sắc" của tớ "đủ điểm đậu", tớ chẳng muốn bị "rớt" nên cứ phải nghe lời con trai:"Mẹ cười thật tươi và thoải mái là đẹp nhất thế gian!". Tớ sẽ "trả thù" cậu bằng cách tớ sống rất vui tươi và chắc chắn là hạnh phúc!!!
         
        Còn cậu, muốn "kua" lại tớ sao??? Vậy thì hãy xếp hàng trật tự nhé, vì cậu chẳng còn "lượt về" hay vé "hạng ưu tiên" nào cả!!!

       

     

    

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news