PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

LỚN LÊN, CON SẼ LÀM GÌ???

          
         
 

           Ngày đầu tiên vào lớp 1, cô giáo đã gọi con đứng lên và hỏi con rằng: "Mơ ước của em khi lớn lên là gì?". Con trả lời: "Dạ, con muốn làm lính cứu hỏa". Cô giáo hỏi con vì sao con chọn làm lính cứu hỏa. Con trai bảo rằng: "Vì con muốn giúp đỡ mọi người". Cả lớp vỗ tay rần rần. Bà ngoại về méc mẹ là: "Ai cũng đòi làm ông này bà kia còn cháu của tui thì đòi làm lính cứu hỏa, hết biết!". Nhưng khi hai mẹ con nói chuyện, mẹ hỏi: "Sao con trai mẹ lại thích làm lính cứu hỏa nè! Vì con hay lắp ráp xe cứu hỏa rồi thích hay sao?". Con nhăn mặt giải thích: "Đâu có, mẹ không nhìn thấy trên ipad đó sao, lính cứu hỏa không chỉ lái xe cứu hỏa mà còn trèo lên nhà cao tầng giúp đỡ mọi người khỏi bị cháy, mẹ thấy không, vì con muốn giúp mọi người mà". Con vừa nói mà tay chân múa lung tung để diễn đạt hết ý mình. Suy nghĩ một chút, lại tiếp tục: "Nhưng mẹ ơi, lúc sáng con nói còn thiếu, giờ con bổ sung nè, con còn muốn làm chú phi công lái máy bay chở rất nhiều người trên bầu trời nữa mẹ". Mẹ vui khi con trả lời như vậy đó Gấu, không phải là vì con trở thành cái gì cao xa, mà trong ý tưởng con đã có vì mọi người xung quanh, con muốn làm vì con muốn giúp đỡ mọi người. Đó là điều mẹ đã dạy Gấu và mong con làm được như vậy.

         Lúc trước, ngày cuối tuần mẹ hay bày biện làm cơm bento cho con, nặn con này, con kia. Con thì cứ tíu tít theo mẹ, sắp xếp tới lui. Bà ngoại la:"Con trai mà thích nấu nướng, bày biện thức ăn, mai mốt chắc làm đầu bếp quá". Con trả lời là:"Lớn lên con sẽ nấu cho mẹ và cả nhà ăn mà". Bà ngoại không cho. Mẹ bảo với ngoại rằng, nếu lớn lên Gấu trở thành đầu bếp, thật sự yêu thích thì mẹ sẵn sàng ủng hộ vì yêu ẩm thực cũng là một nghệ thuật.


          Năm ngoái, cả nhà mình về nhà Cố, làm đám giỗ bà Cố và "rước" Cố vào Nam. Hôm đó, nhà đông đúc bà con dòng họ. Mẹ thì lo nấu cúng nên không theo con được. Tới lúc nhớ tới, lật đật tìm con vì sợ con ra ngoài vườn sau có cái giếng cũ. Nhưng tìm một hồi không thấy và mẹ cũng hoảng sợ la ầm trời. Vậy mà, cái nơi mẹ không nghĩ tới thì con lại ở đó. Mẹ nghe ông Sáu bảo: "Từ sáng giờ nó không có đi theo đám trẻ con chơi đâu, nó theo Chú thắp nhang, rồi dọn dẹp xung quanh bàn thờ, bày biện đồ cúng, ngồi xếp bằng nghe Sư đọc kinh và cúng bà nội con mà". Nói thật mẹ không tin, mẹ nghĩ là ông Sáu sợ mẹ đánh đòn con nên "nói đỡ lời" cho con.

          Hôm làm đám cho Cố, ông bà ngoại có mời một Thầy trụ trì chùa vào cúng chay. Lúc mẹ dọn mâm cơm chay, Sư phụ hỏi là: "Thằng Nhóc lúc sáng giờ ngồi cúng với Thầy đâu rồi? Là con của ai?". Sư phụ bảo rằng Sư phụ để ý từ sáng giờ con không theo đám trẻ con chạy nhảy, mà cứ lẽo đẽo theo thắp nhang, tới lúc đọc kinh thì quỳ lạy tùm lum, sao nó không biết sợ là gì, thường trẻ con nhìn mấy chuyện cúng kiếng là sẽ sợ. Vậy là mẹ tin con trai mẹ đã làm những gì. Cảm ơn con nhiều lắm, vì đã làm luôn phần nhiệm vụ mà mẹ còn thiếu sót!!! Và trước khi ra về, Sư phụ gọi mẹ lại và hỏi trước mặt mọi người: "Thằng bé này nó có căn tu, Sư muốn xin nó về chùa nuôi và dạy dỗ được không?". Mọi người trong họ nhao nhao bất ngờ, ông bà ngoại thì lật đật giải thích: "Dạ, nó có một thằng con trai ah!". Riêng mẹ, nhìn Thầy và trả lời dứt khoát:"Dạ, Việc này là tùy duyên. Nếu con trai con muốn và đó là duyên thì sao con phải cấm cản?". Mọi người trong nhà bảo mẹ "khùng khùng" mới trả lời như vậy. Còn Sư phụ nghe mẹ trả lời mỉm cười và xoa đầu con trai. Thực ra, con trai nhớ không lúc hai mẹ con quy y ở chùa H.K, Sư phụ cũng từng nói với mẹ như vậy rồi và mẹ cũng trả lời như thế, thật lòng!!! Lúc Sư phụ "làm phép" ở chùa, con cười rặc rặc kêu: "Mát quá, mát quá", Sư phụ cũng cười theo con, Sư phụ bảo: "Chưa có đứa nào vô đây quy y mà chạy giáp vòng trong chùa, ăn hết hai cái bánh ít, hai trái chuối và làm phép thì kêu mát quá, thằng nhóc này lớn lên cũng có tiền đồ lắm đây". Dĩ nhiên, mẹ cũng mong điều ấy sẽ xảy ra, nhưng nếu con trai cảm nhận được, chắc chắn bài học đầu tiên mẹ luôn dạy là bài học làm người, học yêu thương và chia sẻ. Bây giờ, mẹ tập trung "uốn nắn" con làm người trước khi con muốn giỏi về trình độ văn hóa. Mẹ muốn con trai có một cái gốc làm người, nhân cách thật vững trước khi xây một ngôi nhà cao tầng.

         Lớn lên con sẽ làm gì??? Con làm gì đều do con quyết định, xuất phát từ sở thích và đam mê của con dù đó là anh nông dân làm trang trại, là đầu bếp hay lính cứu hỏa....Vì chỉ khi con xuất phát từ đam mê thì con sẽ đạt được từ "giỏi nghề", con yêu thích thì con mới cố gắng mà phấn đấu đạt được. Vậy tại sao mẹ phải bắt con theo ý mình, mẹ đâu có thể sống thay cả cuộc đời con. Mẹ chỉ là người định hướng, đưa ra lời phân tích và con trai sẽ là người lựa chọn và quyết định trong tương lai, Gấu nhé!!!
 
 
            

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news