PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

MẸ ƠI, CON MUỐN GỬI HÌNH LÊN MẠNG!

       

        
            Nghỉ hè, con ở nhà chơi cùng dì Bé, chắc là được dì cho xem facebook của dì nên hôm rồi trước khi ngủ con nói khẽ với mẹ:" Mẹ ơi, con thích được gửi hình trên mạng như dì Bé. Mẹ chụp rất nhiều hình của con mà, mẹ gửi lên đi mẹ!". Vậy, là con cũng đã lớn và bắt đầu tò mò những sở thích riêng. Mẹ giải thích rằng sẽ có lúc mẹ cho con gửi hình như dì Bé, tức là khi con lớn như tuổi của dì nhưng chưa phải là lúc này, Gấu nhé! Con phụng phịu:"Ngày mai con ráng ăn hết 3 chén cơm, uống hết sữa của mẹ thì ...con sẽ được lớn bằng dì con được mẹ cho phép gửi hình nha mẹ!".
 
          Mẹ của Gấu thuộc "thể loại siêu quậy" thì không thể nào gọi là lạc hậu để không biết chơi facebook, chỉ là mẹ không muốn và cũng không thích. Con cứ tưởng tượng mạng xã hội bây giờ nhan nhản, bội thực giống như là một bàn thức ăn mà cho con lựa chọn: cơm, phở, bún, bánh mì....thì chỉ là mẹ không thích phở hay bún mà mẹ chỉ thích "cơm nguội", vậy thôi! Đó là sở thích của từng cá nhân, nhu cầu từng người, tự do mà. Sự quảng bá, giao tiếp là việc tốt chứ không hẳn là cực đoan nhưng sử dụng và làm như thế nào là cá tính của mỗi người.
 
 
         Mẹ có đám bạn thân thời "tắm mưa" cứ la đùng đùng là mẹ quê mùa, không chịu lập face để kết nối, liên lạc với bạn bè, để thấy tụi nó "post" những tấm hình thời áo trắng đi xe đạp, thấy đi đâu và làm gì. Tụi nó xin tấm hình hai mẹ con mình mặc áo dài lúc Tết trên viber để đăng ký facebook cho mẹ và cài hình đó làm "avatar". Nhưng mẹ đùa:"Tao không lập face vì khi post hình hai mẹ con cực chất của tao lên thế nào cũng nhận được.....1 triệu lượt like". Và mẹ không đồng ý bất cứ ai tung hình con trai mẹ lên mạng dù đó là ai, với mục đích gì. Mẹ không khoe Gấu với bất kỳ ai, cũng chẳng cần ai biết hai mẹ con đang làm gì, làm như thế nào và ở đâu. Đơn giản đó là đời tư của mẹ không cần phải chia sẻ, mẹ chỉ muốn chia sẻ với người mẹ cảm thấy cần thiết chia sẻ.
 
          Hôm chờ đón con đi học về, mẹ nghe các bà mẹ bàn tán:"Kỳ này hốt hụi ráng mua cho thằng nhỏ cái điện thoại chà chà...chẹt chẹt với người ta, thấy con mình không có thấy tội nghiệp". Mẹ nghe mà ngẩn ngơ người! Thôi thì, mỗi gia đình mỗi quan điểm, phương pháp dạy con khác nhau mẹ không tham gia tranh luận. Gấu có biết cách đây 03 năm trong dịp đi công tác, mẹ đã tìm mua một chiếc điện thoại hình chiếc xe hơi Farerri "cực hot", màu đỏ và chắc chắn con rất thích, mẹ mua cho Gấu nhưng cho tới giờ chiếc điện thoại ấy vẫn nằm trong hộp mẹ cất rất kỹ vì nghĩ chưa cần thiết cho một cậu bé học tiểu học.
 
 
           Vậy con sẽ hỏi vì sao mẹ có ipad mà không cho con chơi thoải mái mà chỉ được chơi vào tối thứ sáu và thứ bảy thôi, mà chỉ được xem một chút??? Con nhiều lần khóc, "mè nheo" và giận dỗi để gây sự chú ý của mẹ nhưng con hãy cứ khóc thoải mái "cho nhẹ phổi" và thậm chí mẹ còn  "khuyến mãi thêm" hình phạt úp mặt vô tường, mẹ kiên quyết không thay đổi nhé Gấu! Mẹ nghiêm khắc với con khi cầm điện thoại người lớn chơi. Đó là tài sản của người khác Gấu không được xâm phạm khi chưa xin phép. Mẹ từng bắt Gấu phải trả lại đồ chơi xếp hình ở siêu thị kia mà. Ở điểm này thì con chẳng nhìn thấy sự "dịu dàng" của Mẹ siêu quậy đâu. Nhưng điều mẹ muốn dạy con rằng không phải thứ gì con muốn mẹ điều phải chiều và đáp ứng. Chúng ta như hai người bạn nhưng không có nghĩa là con được tự do vượt mức và muốn gì cũng được, Gấu nhé!
 
 
        Bây giờ, mẹ chưa lập face chứ không phải là không lập face. Mẹ sẽ "trở lại và nguy hiểm hơn xưa" khi cho phép con được tự lập facebook của riêng con, mẹ siêu quậy sẽ link kết bạn và luôn "dõi theo" Cưng ah. Để lâu lâu con "chat chít" với một em "hot dog" nào đấy, mẹ sẽ "nhảy" vào comment:"Mẹ siêu quậy cực chất...nè tụi con!!!"
 
 
     P/S: Mẹ Cún xinh đẹp "ngút ngàn" của con!  
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news