PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

MẸ CŨNG NHỚ GẤU!!!

 
 
         Mẹ thích một buổi sáng cuối tuần, vừa mở mắt đã thấy "hot boy" của mẹ thức dậy trước, ngắm nhìn mẹ và cười toe toét:"Mẹ yêu của con là người đẹp nhất thế gian...". Vậy là bắt đầu "sạo kiếm chuyện" rồi tự cười rặc rặc. Dù có buồn phiền cũng không thể nào nhịn cười với con trai!
 
         Cũng không nghĩ rằng có một ngày, chính con trai đã "bày" mẹ cách mỉm cười với cuộc sống xung quanh. Đôi khi những lo lắng, buồn phiền dù có giấu vẫn không thể nào "qua mắt" con được. Không biết quan sát từ lúc nào và để ý như thế nào, sẽ chạy tới ôm mẹ và bảo:"Con trông mẹ hôm nay buồn quá!". Mẹ bảo mẹ có buồn gì đâu. Nhưng thế nào con cũng "Lật tẩy" của mẹ:"Mẹ cười nhưng không có tươi gì hết, mẹ cười tươi thì mới đẹp mà!". Mẹ ngơ ngác nhìn con mà hết hồn, rồi con trai giơ hai tay tạo thành chữ V trên khóe miệng nháy mắt đầy ẩn ý:"Mẹ phải cười tươi như con nè mẹ, sẽ hết buồn". Nhìn con y như một con chuột Mickey toe toét mà nhí nhảnh, vậy là hai mẹ con "hôn chu mỏ" và cùng cười khanh khách.
Hình ảnh minh họa
             Giờ, khi buồn mẹ hay nhớ đến hình ảnh và câu nói của con trai. Dù có đi chơi nhà sách, vẫn có ý và về luôn hỏi mẹ:"Con xin lỗi vì con mê chơi mà đi về trễ. Mẹ ở nhà không có con rồi có buồn không? Có coi Mickey không mẹ, mà mẹ có léng con khóc không?". Hay sáng hôm trước, mẹ được nghỉ học, không đi sớm bỏ con như mọi hôm, mở mắt ra thấy mẹ nằm bên cạnh, con lật đật sờ trán mẹ:"Sao mẹ nóng, mẹ bị sốt rồi. Mẹ xin cô giáo nghỉ học đi không thì sẽ rất nguy hiểm đó mẹ". Mỗi lần con nói là mẹ mắc cười, cứ y như "một ông cụ non". Thời gian qua vì công việc phải đi từ sáng sớm, bỏ Gấu một mình, không lo được bữa sáng cho con mà thấy tội nghiệp. Vậy là có hôm, khuya nửa đêm đang ngủ con ngồi bật dậy, lay tay mẹ:"Mẹ ơi, sáng sớm mai mẹ dậy nấu cơm, làm cơm hình con gấu cho con ăn đi học nha mẹ, mẹ cứ chuẩn bị xong để trên bàn đi làm sớm rồi con sẽ dậy ăn. Lâu rồi mẹ không làm con nhớ lắm!". Mẹ nghe mà rớt nước mắt! Khuya mẹ dậy làm như lời hứa với con, ghi một mảnh giấy kèm với đĩa cơm hình con gấu:"Mẹ giữ lời hứa Gấu nhé. Chúc con đi học ngoan và thật vui!!!". Buổi chiều nào về cũng ôm mẹ:"Con nhớ mẹ cả ngày luôn nhưng con không có khóc, chỉ có bạn K.L nhớ mẹ khóc nên bị cô đánh thôi ah mẹ".

 
             Uh, mẹ cũng vậy mà, lúc nào cũng nhớ gương mặt cười tươi của con trong đầu, làm gì cũng muốn trở về với Gấu sớm nhất. Như bây giờ, con mới vừa đi chơi thôi thì ở nhà mẹ đã nhớ Gấu rồi, thấy trong phòng Gấu vắng ơi là vắng, mẹ vừa mở "Ngôi nhà vui vẻ của Mickey" vừa đọc sách mà nhớ tiếng cười rặc rặc của con và đưa mắt kiếm tìm rồi, Gấu biết không???
 
 
 
 
 


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news