PUMNUC

Hướng về ánh mặt trời

TẠM BIỆT LỚP MỘT NHÉ!!!

         Vậy là, con trai đã hoàn tất chương trình năm đầu tiên của bậc tiểu học. Một năm chắc là nhiều kỷ niệm trong con, những bỡ ngỡ, lạ lẫm khi giao thời giữa mẫu giáo và bậc tiểu học. Mẹ hiểu nên đây là năm học mẹ không đặt ra cho Gấu một áp lực nào cả, mẹ kiên trì với phương pháp của mình, con có cảm nhận là mẹ nghiên về rèn luyện tính tự lập, những kỹ năng để con vừa chơi vừa học, sự hòa đồng để con thích nghi với môi trường mới, đúng không???
 
         Con còn nhớ các bạn trong lớp Lá con ngày xưa đã được ba mẹ cho học rèn chữ cực khổ vào những buổi chiều tan lớp. Còn riêng mẹ, vẫn bình tĩnh cho con chơi thoải mái lắp ráp và xếp hình. Mẹ chỉ dạy khi chơi cùng con các con số và mặt chữ còn viết thì hầu như con chẳng biết. Chiều nào, "hai mẹ con siêu quậy" mình cũng tung tăng ở lại trường để chơi cầu tuột, vòng vèo ra bờ sông hay về nhà là đá banh, xếp hình tới tối...Bà ngoại cũng la mẹ vì thấy bọn trẻ con trong xóm đã đi học rèn chữ một năm rồi. Mẹ vẫn không thay đổi phương pháp vì mẹ hiểu tuổi thơ của con đã không còn như mẹ ngày xưa là một sự thiếu thốn, mất mác rồi. Vậy, học là một chuyện nhưng tuổi con cũng cần chơi đùa, "học trong chơi mà chơi thoải mái thì mới học". Thực ra, đó chính là những kinh nghiệm mẹ đúc kết từ những năm tháng tuổi thơ của mình, cái gì tuổi thơ mẹ cần và thiếu chắc chắn mẹ sẽ có điều chỉnh cho con, Gấu nhé!!! 
 
            Hơn một tháng bắt đầu năm học mới, mẹ mới cho con theo cô giáo đã nghỉ hưu dạy chữ cho con. Mẹ chọn cô giáo ấy cũng có ý của mẹ đấy con trai. Con chỉ có trong vòng hơn tháng là đã biết viết và đọc được. Mặc dù, viết còn "rất ẩu và xấu ghê gớm". Nhưng cũng là một sự cố gắng đáng khen của bản thân Gấu rồi!
 
         Con được xếp vào lớp 1 chọn của khối, mẹ cũng vừa mừng mà vừa lo, vì so với các bạn con có xuất phát chỉ bằng 1/10 trong khi các bạn đã học trước một năm mà con mới học hơn 1 tháng. Nói thật với con là mẹ cũng đắn đo và suy nghĩ về phương pháp của mình. Nên mấy tháng đầu tiên mẹ đưa đón con và "theo sát" khả năng học con có theo kịp các bạn trong lớp hay không? Kết thúc học kỳ 1, họp phụ huynh mẹ được cô thông báo con học xếp loại xuất sắc, rất nhanh nhưng còn ẩu, chữ xấu, còn thụ động chưa phát biểu nhiều nhưng lại nói chuyện nhiều trong lớp. Nhưng cô khen con các kỹ năng tự lập, ăn uống, ngủ nghỉ rất tốt. Nên được làm tổ trưởng Tổ 2, nói chuyện quá nên cho "rớt chức" một thời gian và sau đó "được phục chức lại". Ôi trời, đúng y như con, mẹ không còn thắc mắc gì thêm!
 
          Về nhà, hai mẹ con chúng ta đã ngồi nói chuyện như "hai người đàn ông thực thụ" đúng không?. Cái gì con giỏi mẹ khen để khích lệ, nhưng những khuyết điểm mẹ đã nghiêm khắc phê bình để con sửa chữa trong học kỳ 2. Mẹ đặt mua một chiếc bảng có gắn ghim để ghi chú những điều con thích và dán lên nhưng người ta không chịu làm, vậy là mẹ đóng cho con chiếc bảng ngay góc học tập, để dán thời khóa biểu, để học AV, để ghi những gì con thích....Mẹ bỏ một tháng đóng vai làm cô giáo, mẹ cũng sắm cây thước và cho một cái bàn, cái ghế để ngồi học y như trong lớp. Mẹ mời con lên thuyết trình cách giải toán, mẹ bày con cách giơ tay phát biểu để bớt nhút nhát và thụ động trong lớp. Con thích lắm gọi là:"Vâng, thưa Cô giáo mẹ!!!", "Vâng, Thưa nữ hoàng".
 
          Thế nhưng, một học kỳ rất nhiều thử thách với cả hai mẹ con mình khi mẹ cũng đi học tập trung từ 4h sáng đến tối mới về được tới nhà, thời gian dành cho con chỉ còn có những buổi cuối tuần. Mẹ phải suy nghĩ và sắp xếp lại lịch. Vậy là mẹ tập trung vào "khuyến khích" con phát huy tự giác học, mẹ nghiêm khắc "cắt" thời gian xem phim hoạt hình đến đúng 19h con phải tự ngồi vào bàn học và khi nào học xong mới được phép xem và nhiệm vụ của Gấu là phải tự tắt ti vi trước 21h 30 hàng ngày để đi ngủ. Ban đầu thì con cũng giãy nảy nhưng mẹ đã nghiêm khắc quyết tâm không giải quyết "ngoại lệ" nên con cũng quen dần và có thể nói con thực hiện rất tốt.
 
         Cuối tuần, mẹ dành thời gian "hai mẹ con siêu quậy" cùng giải toán Olympic trên mạng. Mẹ đã phát hiện ra con rất thích học toán, thông minh nhưng chưa cẩn thận và mẹ đã chỉ ra cách để con tính toán kỹ hơn nhưng phải nhanh mới kịp giờ. Riêng môn Anh văn, từ lúc 3 tuổi mẹ đã phát hiện con có tố chất và đã viết được từ tiếng Anh theo chương trình "Thế giới chữ" của Disney Chanel mặc dù không biết viết tiếng Việt nên mẹ cố gắng phát huy con ở điểm này. Mẹ chỉ lo là con trai nên không học giỏi môn Tiếng Việt thôi mặc dù mẹ giỏi môn Văn thì chẳng liên quan gì đến con. Nhưng mẹ quan sát và để ý những câu cú pháp Tiếng việt mẹ chưa bao giờ dạy, con đã tự đặt ra trong ngữ cảnh có mẹ, có gia đình và mang một ý nghĩa cũng có thể nói là....không "tồi", biết tự viết thư cho mẹ mặc dù không hay lắm nhưng cũng chứa đựng tình cảm yêu mẹ và yêu em Cool, yêu cả nhà.... Mẹ ngạc nhiên lắm! Nói thật là đến bây giờ kết thúc năm học, mẹ chưa hình dung ra con học thuộc những bài thơ và tập đọc lúc nào, mà hôm vừa rồi mẹ "kiểm tra" thử con thuộc hầu hết trong cuốn sách. Mẹ chỉ có "dò bài" bắt con học thuộc hai lần thôi, nhưng chẳng thấy con cầm cuốn sách đọc ê...a như mẹ ngày xưa nhưng sao con thuộc làu, mẹ cũng tự cảm thấy "phục" con thiệt. Mẹ hỏi thì con bảo là:"Thì tối nào mẹ cũng bắt con rèn chữ và viết những bài tập đọc nên con thuộc luôn rồi, con không có học nữa". Ở điểm này, Mẹ siêu quậy "like" cho con "một like", Gấu nhé!!!
 
        Gấu ơi, "Mẹ siêu quậy" muốn tặng một phần thưởng lớn cho con về tính tự lập và tinh thần tự giác học tập trong năm học này. Một năm học, mẹ cũng bận rộn học tập và thi, tối về nhà cũng chỉ dành cho con 2 h để kiểm tra bài vở. Mẹ dùng từ "kiểm tra" vì hầu như con không cần mẹ dạy nữa. Hôm nào, con để ý mẹ mệt vì đi nhiều sẽ bảo rằng:"Mẹ yêu nằm nghỉ đi, con biết tự vào bàn học mà mẹ. Chỗ nào khó con sẽ nói mẹ giảng được không?". Và lúc nào một buối tối học của con trai luôn được phân bố rất rõ ràng: học Toán trước, Tiếng Việt và Anh văn như mẹ hướng dẫn. Con nguyên tắc đến độ có hôm mẹ bảo thay đổi một chút môn học con không chấp nhận. Mẹ cũng lắc đầu với con trai. Mẹ đi từ sớm, con tự giác dậy và lúc nào cũng bảo là khuya mẹ nấu cơm để sáng con ăn đi học. Trên đường mẹ đi học, nhìn thấy con người ta được "cưng chiều" đút con ăn cái này, cái kia nghĩ đến hình ảnh con trai mình tự ngồi vào bàn ăn cơm rồi đi học, mẹ cũng nghe "rớt nước mắt trong lòng". Nhưng mẹ tin có một ngày những việc con làm được hiện giờ sẽ thành "một giá trị" khi lớn lên con ah! Hết học kỳ 1, mẹ tập cho con tự xem thời khóa biểu và soạn sách vở để đi học. Mẹ chỉ kiểm tra lại thôi, có những buổi con soạn thiếu và bị cô la, ông bà ngoại la nhưng mẹ chấp nhận, có làm thì mới có sai sót mà biết chỉnh sửa. Và điều đáng khen ở con là biết quan tâm và chăm sóc cả nhà, nhất là mẹ và bà ngoại. Mẹ hạnh phúc vì con luôn "chăm mẹ" khi bệnh, khi mẹ trợt té, chỉ cần thấy một điều gì bất thường trên người mẹ, con điều phát hiện và lo lắng bảo vệ. Cảm ơn con trai nhiều lắm! Riêng điều này, mẹ "comment" cho con nhiều "like", Gấu nhé!
 
        Có một điều mẹ phải nói cho con trai biết rằng, mẹ chưa bao giờ nhờ vả cô giáo "can thiệp" vào điểm số của con. Mẹ chỉ nhờ cô giáo theo dõi con vì con có tiền sử bệnh suyễn, mẹ lo trong giờ thể dục con quá sức sẽ không ổn, hay nhờ cô cho con uống thuốc khi bệnh. Nhưng cô giáo bảo rằng con là người nhanh nhẹn, ăn nhanh nhất lớp và lúc nào cô cũng cho thêm phần ăn (thảo nào con trai mẹ chẳng giảm cân); con tự biết uống thuốc mà không cần cô giáo nhắc nhở. Uh, mẹ tự hào về Gấu. Mẹ không tạo cho con áp lực điểm số khi mẹ thấy các phụ huynh khác lo lắng "chạy vòng vòng", mẹ xác định năm học đầu đời của con, bao nhiêu điểm mẹ cũng điều chấp nhận hết, điều mẹ cần là sức học thực sự của con.
 
         Hôm nay, mẹ đi họp phụ huynh và được cô giáo công bố điểm thi cuối năm. Con được nằm trong "top" học sinh xếp loại xuất sắc của lớp chọn. Mẹ rất vui. Mẹ mừng vì đây chính là thành quả và sự cố gắng, nổ lực của chính bản thân Gấu. Về nhà, mẹ thông báo kết quả, khi con biết có một điểm 9 AV mà không được điểm 10 toàn diện, con buồn bỏ đi vào phòng, cầm cây viết ghi trên bảng:"Con ước con học giỏi và tốt". Không sao đâu con trai ah, con đường phía trước còn dài và chúng ta cần phải biết giữ sức, biết phân bố hợp lý để mới đạt được "vòng nguyệt quế", Nhóc ạ!!! Sự cố gắng và nổ lực bao giờ cũng được đền bù xứng đáng.
 
         Cảm ơn Gấu! Vì những thành công của mẹ cũng có góp phần không nhỏ của con. Những kết quả con đạt được là một động lực lớn lao để "Mẹ siêu quậy" luôn cố gắng và can đảm vượt lên phía trước. Điều gì chưa hợp lý, mẹ sẽ điều chỉnh cho phù hợp với con. Nhưng Gấu nên nhớ rằng: Mẹ lúc nào cũng là đồng hành cùng con, "Mẹ là luôn là người bạn lớn của con" mà. "Hai mẹ con siêu quậy" mình cùng "Lets go!!" tiến về phía trước thôi.
 

              Tạm biệt Lớp một nhé....Nhớ lắm những tháng ngày đầu tiên đi học, đúng không Gấu???
        
 
     
 
      

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Sunflower

Hướng về ánh mặt trời
Được tạo bởi Blogger.

Người đóng góp cho blog

Blogroll

About

Blogger templates

Blogger news